Sơ đồ tóm tắt Tin Mừng Mác-cô ( là cuốn thứ hai của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 16 chương, tá...

Get Started. It's Free
or sign up with your email address
Sơ đồ tóm tắt Tin Mừng Mác-cô ( là cuốn thứ hai của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 16 chương, tác giả là Thánh Mác-cô, một môn đệ của Thánh Phê-rô. Sách được viết vào khoảng năm 50-67 SCN) by Mind Map: Sơ đồ tóm tắt Tin Mừng Mác-cô ( là cuốn thứ hai của Kinh Thánh Tân Ước. Sách gồm có 16 chương, tác giả là Thánh Mác-cô, một môn đệ của Thánh Phê-rô. Sách được viết vào khoảng năm 50-67 SCN)

1. Bài giảng

1.1. Dụ ngôn người gieo giống (Mt 13,1-9; Lc 8,4-8): ở ven Biển Hồ: 3 “Các người nghe đây! Người gieo giống đi ra gieo giống.4 Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất.5 Có hạt rơi trên sỏi đá, chỗ không có nhiều đất; nó mọc ngay, vì đất không sâu;6 nhưng khi nắng lên, nó liền bị cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô.7 Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt và không sinh hoa kết quả.8 Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nó mọc và lớn lên, sinh hoa kết quả: hạt thì được ba mươi, hạt thì được sáu mươi, hạt thì được một trăm.”9 Rồi Người nói: “Ai có tai nghe thì nghe!”

1.2. Dụ ngôn cái đèn, đấu đong (Lc 8,16-18): 21 Người nói với các ông: “Chẳng lẽ mang đèn tới để đặt dưới cái thùng hay dưới gầm giường? Nào chẳng phải là để đặt trên đế sao?22 Vì chẳng có gì che giấu mà không phải là để được tỏ bày, chẳng có gì bí ẩn mà không phải là để đưa ra ánh sáng.23 Ai có tai nghe thì nghe!” 24 Người nói với các ông: “Hãy để ý tới điều anh em nghe. Anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em, và còn cho anh em hơn nữa.25 Vì ai đã có, thì được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái đang có cũng sẽ bị lấy mất.”

1.3. Dụ ngôn hạt giống tự mọc lên 26 Người nói: “Chuyện Nước Thiên Chúa thì cũng tựa như chuyện một người vãi hạt giống xuống đất.27 Đêm hay ngày, người ấy có ngủ hay thức, thì hạt giống vẫn nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào, thì người ấy không biết.28 Đất tự động sinh ra hoa màu: trước hết cây lúa mọc lên, rồi trổ đòng đòng, và sau cùng thành bông lúa nặng trĩu hạt.29 Lúa vừa chín, người ấy đem liềm hái ra gặt, vì đã đến mùa.”

1.4. Dụ ngôn hạt cải (Mt 13,31-32; Lc 13,18-19) 30 Rồi Người lại nói: “Chúng ta ví Nước Thiên Chúa với cái gì đây? Lấy dụ ngôn nào mà hình dung được?31 Nước Thiên Chúa giống như hạt cải, lúc gieo xuống đất, nó là loại hạt nhỏ nhất trên mặt đất.32 Nhưng khi gieo rồi, thì nó mọc lên lớn hơn mọi thứ rau cỏ, cành lá xum xuê, đến nỗi chim trời có thể làm tổ dưới bóng.”

1.5. Ai là người lớn hơn hết? (Mt 18,1-5; Lc 9,46-48) ở thành Ca-phác-na-um

1.6. Ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta (Lc 9,49-50)

1.7. Bác ái đối với môn đệ

1.8. Đừng làm cớ cho người khác và cho mình sa ngã (Mt 18,6-9; Lc 17,1-2)

1.9. Vấn đề ly dị (Mt 19,1-9; Lc 16,18): miền Giu-đê và vùng bên kia sông Gio-đan

1.10. Đức Giê-su hứa ban phần thưởng cho người biết từ bỏ (Mt 19,27-30; Lc 18,28-30)

1.11. Dụ ngôn Cây vả không sinh trái (Mt 21,18-19)

1.12. Dụ ngôn những người làm vườn nho sát nhân (Mt 21,33-46; Lc 20,9-19)

1.13. Bài giảng cánh chung: Nhập đề (Mt 24,1-3; Lc 21,5-6)

1.14. Dụ ngôn cây vả (Mt 24,32-36; Lc 21,29-33)

2. Nhân vật

2.1. 1. ông Gio-an Tẩy Giả

2.2. 2. Bốn môn đệ đầu tiên: ông Si-mon, ông An-rê, ông Gia-cô-bê, và ông Gio-an

2.3. ông Lê-vi

2.4. Ông Hê-rô-đê

2.5. bà Hê-rô-đi-a; ông Phi-líp-phê

2.6. ông Ê-li-a

2.7. Ông Phê-rô

2.8. ông Dê-bê-đê

2.9. vua Đa-vít

3. Dấu lạ

3.1. Đức Giê-su dẹp sóng gió (Mt 8,23-27; Lc 8,22-25) lúc đi qua Biển Hồ

3.2. Đức Giê-su chữa người người bị quỷ ám ở Ghê-ra-sa (Mt 8,28-34; Lc 8,26-39)

3.3. Đức Giê-su chữa một người bị băng huyết và cho con gái ông Gia-ia sống lại (Mt 9,18-26; Lc 8,40-56) ở Biển Hồ

3.4. Đức Giê-su làm cho bánh hóa nhiều lần thứ nhất (Mt 14,13-21; Lc 9,10-17; Ga 6,1-13): Có năm chiếc bánh và hai con cá.”

3.5. Đức Giê-su đi trên mặt Biển Hồ (Mt 14,22-33; Ga 6,16-21)

3.6. Đức Giê-su chữa nhiều người ở Ghen-nê-xa-rét (Mt 14,34-36) tại Ghen-nê-xa-rét

3.7. Đức Giê-su chữa người mù ở Bết-xai-đa

3.8. Đức Giê-su làm cho bánh hóa nhiều lần thứ hai (Mt 15,32-39)

3.9. Đức Giê-su biến đổi hình dạng (Mt 17,1-8; Lc 9,28-36) ở trên núi cao

3.10. Đức Giê-su chữa người bị quỷ ám mắc bệnh động kinh (Mt 17,14-21; Lc 9,37-43a)

3.11. Đức Giê-su chữa cho Người mù Ba-ti-mê, con ông Ti-mê ở Giê-ri-khô

4. Biến cố và sự kiện

4.1. I. GIAI ĐOẠN DỌN ĐƯỜNG CHO SỨ VỤ CỦA ĐỨC GIÊ-SU

4.1.1. Ông Gio-an Tẩy Giả rao giảng (Mt 3,1-12; Lc 3,1-18; Ga 1,19-28): Ông rao giảng rằng: “Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến sau tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi quai dép cho Người.8 Tôi thì tôi làm phép rửa cho anh em trong nước, còn Người, Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần.”

4.1.2. Đức Giê-su chịu phép rửa (Mt 3,13-17; Lc 3,21-22): Hồi ấy, Đức Giê-su từ Na-da-rét miền Ga-li-lê đến, và được ông Gio-an làm phép rửa dưới sông Gio-đan

4.1.3. Đức Giê-su chịu cám dỗ trong sa mạc (Mt 4,1-11; Lc 4,1-13): Người ở trong hoang địa bốn mươi ngày, chịu Xa-tan cám dỗ, sống giữa loài dã thú, và có các thiên sứ hầu hạ Người.

4.2. II. SỨ VỤ CỦA ĐỨC GIÊ-SU TẠI GA-LI-LÊ

4.2.1. Đức Giê-su khai mạc công việc rao giảng (Mt 4,12-17; Lc 4,14-15): Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa.15 Người nói: “Thời kỳ đã mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng.”

4.2.2. Đức Giê-su kêu gọi bốn môn đệ đầu tiên (Mt 4,18-22; Lc 5,1-11)

4.2.3. Đức Giê-su giảng dạy tại Ca-phác-na-um và chữa lành một người bị quỷ ám (Lc 4,31-37)

4.2.4. Đức Giê-su chữa nhạc mẫu ông Si-môn (Mt 8,14-15; Lc 4,38-39)

4.2.5. Đức Giê-su chữa cho nhiều người (Mt 8,16-17; Lc 4,40-41)

4.2.6. Đức Giê-su âm thầm rời Ca-phác-na-um và đi khắp miền Ga-li-lê (Lc 4,42-44)

4.2.7. Đức Giê-su chữa người bị phong hủi (Mt 8,1-4; Lc 5,12-16)

4.2.7.1. Đức Giê-su chữa người bại liệt (Mt 9,1-8; Lc 5,17-26)

4.2.8. Đức Giê-su kêu gọi ông Lê-vi (Mt 9,9; Lc 5,27-28)

4.2.9. Đức Giê-su dùng bữa với những người tội lỗi (Mt 9,10-13; Lc 5,29-32)

4.2.10. Các môn đệ bứt lúa (Mt 12,1-8; Lc 6,1-5)

4.2.11. Đức Giê-su chữa người bị bại tay (Mt 12,9-14; Lc 6,6-11); Dân chúng đi theo Đức Giê-su

4.2.12. Đức Giê-su thành lập Nhóm Mười Hai (Mt 10,1-4; Lc 6,12-16): Người lên núi và và đặt tên cho ông Si-môn là Phê-rô,17 rồi có ông Gia-cô-bê con ông Dê-bê-đê, và ông Gio-an em ông Gia-cô-bê -Người đặt tên cho hai ông là Bô-a-nê-ghê, nghĩa là con của thiên lôi-,18 rồi đến các ông An-rê, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Ta-đê-ô, Si-môn thuộc nhóm Quá Khích,19 và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt là chính kẻ nộp Người.

4.3. Đức Giê-su về thăm Na-da-rét (Mt 13,53-58; Lc 4,16-30)

4.4. Đức Giê-su sai Nhóm Mười Hai đi giảng (Mt 10,5-15; Lc 9,1-6)

4.5. III. NHỮNG CUỘC HÀNH TRÌNH CỦA ĐỨC GIÊ-SU Ở NGOÀI MIỀN GA-LI-LÊ

4.5.1. Đức Giê-su làm cho bánh hóa nhiều lần thứ hai (Mt 15,32-39)

4.5.2. Ông Phê-rô tuyên xưng đức tin (Mt 16,13-20; Lc 9,18-21) ở vùng Xê-da-rê Phi-líp-phê.

4.5.3. Đức Giê-su loan báo lần thứ nhất cuộc Thương Khó và Phục Sinh (Mt 16,21-23; Lc 9,22)

4.5.4. Đức Giê-su loan báo lần thứ hai cuộc Thương Khó và Phục Sinh (Mt 17,22-23; Lc 9,43b-45) khi đi băng qua miền Ga-li-lê

4.5.5. Đức Giê-su loan báo lần thứ ba cuộc Thương Khó và Phục Sinh (Mt 20,17-19; Lc 18,31-34) trên đường lên Giê-ru-sa-lem

4.6. IV. SỨ VỤ CỦA ĐỨC GIÊ-SU TẠI GIÊ-RU-SA-LEM

4.6.1. Đức Giê-su vào Giê-ru-sa-lem với tư cách là Đấng Mê-si-a (Mt 21,1-11; Lc 19,28-40; Ga 12, 12-19)

4.6.2. Đức Giê-su xua đuổi những người buôn bán ra khỏi Đền Thờ (Mt 21,12-17; Lc 19,45-48; Ga 2,13-22)

4.6.3. Người Do-thái chất vấn Đức Giê-su về thẩm quyền của Người (Mt 21,23-27; Lc 20,1-8)

4.6.4. Bài giảng cánh chung: Nhập đề (Mt 24,1-3; Lc 21,5-6)

4.6.5. Khởi đầu các cơn đau đớn (Mt 24,4-13; Lc 21,8-19)

4.6.6. Những ngày gian nan tại Giê-ru-sa-lem (Mt 24,15-28; Lc 21,20-24)

4.7. V. CUỘC THƯƠNG KHÓ VÀ PHỤC SINH CỦA ĐỨC GIÊ-SU

4.7.1. Xức dầu tại Bê-ta-ni-a (Mt 26,6-13; Ga 12,1-8) nhà ông Si-mon Cùi

4.7.2. Giu-đa phản bội (Mt 26,14-16; Lc 22,3-6)

4.7.3. Chuẩn bị ăn lễ Vượt Qua (Mt 26,17-19; Lc 22,7-13)

4.7.4. Đức Giê-su báo Giu-đa sẽ phản bội (Mt 26,20-25; Lc 22,21-23; Ga 13,21-30)

4.7.5. Đức Giê-su lập bí tích Thánh Thể (Mt 26,26-29; Lc 22,14-20; 1 Cr 11,23-25)

4.7.6. Đức Giê-su tiên báo ông Phê-rô sẽ chối Người (Mt 26,30-35; Lc 22,31-34; Ga 13,36-38)

4.7.7. Tại vườn Ghết-sê-ma-ni (Mt 26,36-46; Lc 22,39-46)

4.7.8. Đức Giê-su bị bắt (Mt 26,47-56; Lc 22,47-53; Ga 18,3-11)

4.7.9. Ông Phê-rô chối Thầy (Mt 26,69-75; Lc 22,56-62; Ga 18,15-18.25-27)

4.7.10. Đức Giê-su ra trước tổng trấn Phi-la-tô (Mt 27,1-2.11-26; Lc 23,1-5.13-25; Ga 18,28-19,16)

4.7.11. Đức Giê-su đội vòng gai (Mt 27,27-31; Ga 19,2-3)

4.7.12. Đường lên Gôn-gô-tha (Mt 27,32-33; Lc 23,26.33; Ga 19,16b-17)

4.7.13. Đức Giê-su chịu đóng đinh vào thập giá (Mt 27,34-38; Lc 23,33-34.38; Ga 19,18-24

4.7.14. Đức Giê-su ở trên thập giá bị sỉ vả nhạo cười (Mt 27,39-44; Lc 23,35-37)

4.7.15. Đức Giê-su chết trên thập giá (Mt 27,45-54; Lc 23,44-48; Ga 19,28-30)

4.7.16. Các phụ nữ đạo đức trên Gôn-gô-tha (Mt 27,55-56; Lc 23,49)

4.7.17. Đức Giê-su được mai táng (Mt 27,57-61; Lc 23,50-56; Ga 19,38-42)