Thoát khỏi Vô Minh

Get Started. It's Free
or sign up with your email address
Thoát khỏi Vô Minh by Mind Map: Thoát khỏi Vô Minh

1. Tư tưởng gốc

1.1. Vô minh là nhầm lẫn cái thường tồn, thanh tịnh, chân phúc và Chân ngã, với những gì vô thường, bất tịnh, đau khổ và phi-ngã.

1.1.1. Liên tưởng về Vô thường

1.1.1.1. "Cuốn theo chiều gió"

1.1.1.2. Bài hát Để gió cuốn đi

1.2. Học viên Raja Yoga không còn vô minh về bản chất tinh thần thật sự của mình. Bây giờ, điều này cần phải trở thành một sự thật chắc chắn trong tâm thức mỗi ngày.

1.2.1. Kết nối với Linh Hồn hàng ngày và để cho Linh Hồn dẫn dắt

1.2.1.1. Thông qua Thiền

1.2.1.2. Đón nhận các thông điệp trực giác

1.3. Khi hành giả xóa tan vô minh vì không còn gắn bó với những điều mà y nhận thức, thì đó là đại giải thoát. Tôi tưởng tượng tôi không đồng hóa với những gì tôi thấy, mà đứng tự do và giải thoát.

1.3.1. Phân biệt đâu là Vô minh trong suy nghĩ của mình

1.3.2. Nhận biết những lúc đang bám chấp vào một sự vật, nhận thức hay người khác

1.3.3. Mong muốn xóa tan vô minh

2. Suy Ngẫm

2.1. “Vô minh là nguyên nhân của tất cả các chướng ngại khác, dù chúng tiềm ẩn, đang được giải trừ, khắc phục, hay hoàn toàn chi phối.” (Sutra 2:4)

2.2. Linh hồn con người đồng hóa với các hiện thể của mình, với những tư tưởng và ham muốn mà họ tạo ra, bởi vì nó không biết bất kỳ điều gì tốt hơn.

2.2.1. Trở ngại VII. Nhận thức sai lầm. Thiếu khả năng nhận thức đúng và thấy được thực tính của sự vật, là hậu quả đương nhiên của sáu trở ngại nói trên. Ngày nào chủ thể tư tưởng (người suy tưởng) còn tự đồng hóa với hình hài, sắc tướng; ngày nào những sinh linh thấp kém trong các hạ thể của tâm thức còn có thể cầm giữ y trong tình trạng nô lệ; và ngày nào y chưa chịu tách mình ra khỏi phương diện vật chất; thì ngày ấy các nhận thức của y vẫn còn sai lầm. LOS(68)

2.3. Vô minh là nguyên nhân gốc rễ của tình trạng khó khăn tinh thần của con người, của những đau khổ mà y chịu đựng.

2.4. Lý do những điều tà vạy vẫn còn tồn tại, sở dĩ tính ích kỷ và dục vọng cá nhân vẫn còn nhan nhãn, vì chúng phát sinh từ điều kiện chung và cơ bản là sự hạn chế của chính hình thể, sự vô minh hay thiếu minh triết. (LOS 129)

2.5. Tâm thức còn hướng ra ngoại giới mà chưa quay vào trong thì vẫn còn vô minh.

2.5.1. Tất cả những suy nghĩ, những cảm nhận bằng giác quan thế giới vật chất trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta đều là ngoại giới, là vận cụ để linh hồn nhận thức. Khi chúng ta vẫn còn chìm đắm trong say mê, khát vọng ở ngoại giới thì linh hồn vẫn bị đồng hoá với nhận thức, tức là vẫn vô minh.

2.5.2. Chỉ khi quay vào trong, tách ra khỏi ngoại giới, không đồng hoá với nhận thức ở ngoại giới, xem ngoại giới chỉ như là vận cụ nhận thức cho linh hồn thì linh hồn mới trở nên tự do và giải thoát.